Quán trọ trần gian có
phải nhà ?
Gốc hòe một thoáng tan
thành bụi
Nguyên căn còn nhớ chốn
quê xa ?
Tách bến thuyền đi MẸ
dặn là
Trao tay Bát Bửu Nang
gìn giữ
Mất món thôi rồi không
về CHA !
Nhập thế vương
mang chốn bụi hồng
Trường đoạn khổ đau - hạnh
phúc mong!
Một ngày tỉnh mộng theo TỪ
PHỤ
Lục trần ô nhiễm sắc thị
không
Đường về CHÂN Ngã, trời xế
bóng
Sứ mạng tình thương đến
đại đồng
Rũ sạch tà tâm, lìa tam
độc
Dựng đời hòa ái bước thong
dong.
Thong dong nhẹ bước qua bờ
giác
Thuyền từ chuyến cuối sắp
sang sông
Định tâm, kiến tánh không
thị sắc
Quy nguyên diện mục bản
lai tông
Trở nẻo uyên nguyên về cựu
vị
Hằng Sanh quê cũ MẸ chờ
trông.
* Lê Thị Ngọc Vân.
Sài Gòn 13-6-Quý Mão ( 30-7-2023)