CHÊNH VÊNH. * Lê Thị Ngọc Vân.

Kính thưa Quý Hiền thân hữu, đã lâu rồi tiện muội mới quay lại trao đổi với Quý Hiền một bài viết mới. Tiện muội hy vọng bài viết này sẽ cho chúng ta có một hướng nhìn vượt qua những loạn động phiền não vây quanh trong một cuộc thế bước vào thời kỳ hạ ngươn cuối trên quả địa cầu 68 này.
Trong thời đại "càn khôn dĩ tận thức" (lời Đức CHÍ TÔN dạy) thì chỉ với một nhấp tay trên một vật dụng nhỏ gọn bằng bàn tay, ngồi một chỗ đã biết nhiều tin tức xảy ra, có thể tận bên kia quả địa cầu hay một vùng xa xôi ở hai cực đại địa. Kèm theo những tin tức gần xa cho ta nhìn ra một xã hội đầy biến động,con người ở một vị thế thật chênh vênh.
Chênh vênh được giải nghĩa là không vững vàng, bấp bênh, 1 vị thế dễ bị xô ngã, ngoài ra còn thêm một ý nghĩa chỉ một trạng thái tâm lý bất an căng thẳng vì không biết bất trắc có thể xảy đến với mình hoặc cho người thân bất cứ lúc nào. Trong một xã hội nền đạo đức suy đồi, bắt đầu từ gia đình nơi gắn kết yêu thương gần gũi nhất đã trở nên lỏng lẻo, rồi đến những tệ nạn xã hội mà kỷ cương chuẩn mực của người đối với người cũng mất dần đi. Cuộc đua tranh tìm sự thành đạt, tuổi trẻ và sắc đẹp là những ham muốn không ngừng để thỏa mãn hưởng thụ vật chất, con người dùng khối óc để sống và trái tim không còn giá trị cho đời, chuyện mưu sinh giữa cuộc thế nhiễu nhương làm mất dần sự rung cảm của trái tim. Chúng ta đã dùng khối óc để sống làm việc nhiều hơn trái tim nên vô tình ta đã ở một vị thế thật chênh vênh, từ đó lôi kéo sang tâm trạng bất an tạo thành những căn bệnh xã hội như trầm cảm, tim mạch ngày càng tăng, số người đột quỵ ngay cả ở người trẻ tuổi càng ngày càng nhiều.
Tìm một vị thế vững chắc dài lâu trong một cuộc sống chênh vênh chực chờ bị xô ngã, con người lại quay về phần tâm linh trong ý nghĩa tin vào những điều cầu nguyện với Đấng Thiêng Liêng mà họ tin tưởng. Hiện nay ta thấy chùa,tịnh xá, thánh đường cất nhiều như vậy,đáng mừng chăng? Khi con người không còn chỗ bám víu hữu hình thì người ta quay về tâm linh để cúng bái cầu xin phước lành. Đôi khi còn mù quáng tin điều khác lạ nào xảy ra cho đó là Thần linh tái sinh. Bỏ thế chênh vênh này để nhảy sang một thế bấp bênh khác 
Người ta không thể cưỡng chế được tứ khổ "sinh lão bệnh tử", bệnh, già, chết như một hiền nhiên không ai thoát khỏi, không thể làm chủ được những sự việc tự đến và đi. Mỗi ngày già đi một chút,mỗi ngày mất đi một chút dương khí và rồi con người cứ mãi trôi lăn theo giòng thời gian và xác thân bị cuốn vào vòng luân hồi sinh tử. Thế thì sau khi trải qua những khổ đau của kiếp nhân sinh, người ta tìm cái không sinh không diệt không già không chết bằng cách tìm Chân Lý.
Để tìm một cân bằng trong cuộc sống, các tôn giáo từ xưa đều có nhiều giải pháp để cứu rỗi con người ta tạm gọi là pháp môn, quy điều, giới cấm, v.v... Hôm nay tiện muội xin mạn phép đưa Quý Hiền thân hữu vào con đường sinh hoạt của người đệ tử Cao Đài giữa một thời hạ mạt nhiều loạn động, người đệ tử Cao Đài làm gì mà vẫn trôi qua được thị phi của thế gian để có một cuộc sống tự tại, không chạy theo đám đông bên ngoài (trend) để tìm an lành.
Với một triết lý sống dùng chữ "Hòa" như lời Đức CHÍ TÔN dạy, Đức CHÍ TÔN là tiếng gọi của người Cao Đài để chỉ về một Đấng Sáng Thế cũng là CHA của vạn loài.
"Chẳng phải đồng tông mới một nhà 
Cùng nhau một Đạo tức một CHA 
Nghĩa nhân đành gởi thân trăm tuổi 
Dạy lẫn cho nhau đặng chữ Hoà"
Trong ý nghĩa sâu sắc chữ Đạo không đơn thuần chỉ là thờ kính một vị Thần linh hay một tôn giáo, Đạo được hiểu là Hư vô chi khí là nguyên lý sinh ra vũ trụ càn khôn, mọi vật đều do Đạo mà thành, Hư vô Chi Khí là Đức CHÍ TÔN là Đấng Sáng Thế tạo dựng vũ trụ nên tất cả vạn loài đều là anh em đồng một CHA.
Người tín đồ Cao Đài luôn lấy chữ Hòa mà Đức CHÍ TÔN dạy để ứng xử trong mọi tình huống xã hội. Vì vậy tình thương được xây dựng bằng một trái tim nhân hậu trên ý thức Hoà ái, không xét đoán phê phán người khác.
-  Chấp nhận người khác bằng tình thương và thấu hiểu để tạo một tinh thần hòa đồng.
- Chấp nhận khổ đau, không có lý do gì để phàn nàn về cuộc sống dù nặng nề khó khăn khi đối diện với những sự kiện bên ngoài,xem như một phúc lành Thượng Đế ban cho để làm bài thi trong một trường thi lập vị về cõi vĩnh hằng. Khi chấp nhận khổ đau sẽ tìm thấy sức mạnh nội tâm để sẵn sàng mang lấy nó nhẹ nhàng hơn là sợ hãi.
- Biết thương yêu trắc ẩn với tha nhân, cảm thọ nỗi đau của người khác như mình đang gánh chịu để mở lòng với nhơn sanh yêu thương người khác như yêu chính bản thân mình.
"Khát khao tìm Chân Lý Đạo phát xuất từ sự kiếm tìm bình an của nội tâm. Đây là điểm chính để thoát khỏi thế đứng chênh vênh trên cuộc sống nhiều khủng hoảng loạn động của xã hội với bao biến cố như chiến tranh, thất nghiệp, đạo đức suy đồi, gia đình không còn là chỗ dựa cho tình cảm thăng hoa, những đổ vỡ hạnh phúc làm cho con người thật cô đơn giữa bộn bề thế sự.
Người tín đồ Cao Đài đi trên con đường tìm về Đạo phải bước vào nhập thế trong tâm thức nhìn nhận vạn loài đồng sanh cùng là anh em một CHA chung là Đấng Sáng Thế gọi trìu mến là Đại Từ Phụ.
Dưới áp lực của đời sống cuồn cuộn của nghiệp lực buồn vui phiền não, nếu không nhìn ra cái Tâm bất động, an trú trong sự tỉnh lặng của Trí thì ta sẽ mãi cuốn trôi theo vòng luân hồi sinh tử.
Sống với Đạo bằng một tâm không vướng bận những phàm tục danh, sắc, biết đủ để dừng tham, và chia sớt từ hữu hình vật chất đến phần tri thức giúp bạn đồng sanh hiểu Đạo và sống Đạo.Đó là Phước và Trí. Phước, Trí phải đủ đầy. Phước là đem phước đến cho người bất hạnh không phải tìm phước cho mình, người Cao Đài gọi là Phước Thiện nghĩa là hành thiện để đem phước đến cho người mà không cần vụ lợi danh tiếng đánh bóng tên tuổi cho mình.
Làm được Phước Trí cũng là thực hiện pháp môn Tam công của Cao Đài giáo.hay gọi là Tam lập.
- Tam công gồm công quả, công phu, công trình.Trong công quả còn tùy theo căn duyên của mỗi người để lập công, lập đức và lập ngôn.Và người tín đồ phải làm cho tròn dù người vừa bước vào học Đạo hay đã hành Đạo nhiều năm.
* Công Quả không phô trương hình thức, hoặc vì muốn có danh, hoặc vì không muốn có tai tiếng với người đời. Công quả phải phát xuất từ lòng tự nguyện, không vì cầu tư lợi cho mình được phẩm vị hay để mọi người ca tụng.
*Công Phu: với người tín đồ Cao Đài có 4 thời khắc trong ngày để lễ bái tiếp xúc với Đấng Thiêng Liêng qua những bài Kinh gọi là Tứ thời nhật tụng. Sự lễ bái tụng niệm không là hình thức để cầu xin các Đấng Thiêng Liêng cho mình tài lộc, quyền pháp, mà để tập hạ mình khiêm cung trước Thần Thánh Tiên Phật và cả những người chung quanh qua lễ nghi trật tự, dẹp bỏ cái tôi." Lễ bái thường hành tâm Đạo khởi" như lời dạy của Đức Nữ Phật Thất Nương Diêu Trì Cung.Là một pháp môn đệ chuyển hóa từ phàm tâm sang Thánh tâm, một con đường vô vi giúp người tín đồ Cao Đài trở về với Vô vi.
Trước tiên khi đọc Kinh là phải sửa soạn giữ thân tâm trong sạch để điều hòa thần khí, an định thân tâm trong câu Kinh để Trí não được mẫn huệ có nghĩa Chơn Thần được tiếp sức cùng Chơn Linh sáng suốt tự chọn con đường đi về nẻo Đạo, lời Kinh êm dịu nhẹ nhàng giúp Chơn thần hội tụ được điển linh của các Đấng Thiêng Liêng hòa vào tâm thức.
* Công trình: đó là sự rèn luyện tu tâm sửa tánh, hoàn thiện khắc kỷ vọng tha, không để tham, sân,si, ngã mạn điều khiển lục căn.Học hỏi Kinh, Sách, để hiểu rõ nhận định được cốt lõi của con người nơi cõi thế không chỉ là hưởng thụ vật chất,đam mê thú vui riêng để bản ngã bị lục trần lôi kéo, lấy giả làm chân.
Công trình được đánh giá bằng mức độ tấn hóa trên đường hành Đạo 
Pháp môn Tam công của Cao Đài giáo hay gọi là Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ thay cho pháp môn Bát nhã Ba la mật của Nhị kỳ phổ độ.
Từ đó người tín đồ Cao Đài tin tưởng vững chắc vào Chân Lý Đạo, dễ dàng chấp nhận những chông gai thử thách để vượt qua bằng cách quán chiếu nội tâm, khiêm cung hòa ái, Phụng sự nhơn sanh, tự cứu độ và giúp độ lẫn nhau bằng một niềm tin đạt được do năng lực của mình, không ỷ lại vào Thần quyền ban phát như lời dạy của Đức CHÍ TÔN "THẦY hằng nói cùng các con rằng một trường thi công quả, các con muốn đến được Cực Lạc thì phải đi tại cửa này mà thôi".
* Sự cân bằng giữa Thế và Đạo giúp người tín đồ Cao Đài có cảm giác an lành tự tại như lời Đức Hộ Pháp dạy "Không để nọc buồn vui thấm vào chơn tánh". Chơn tánh là tâm trong sáng, bản tánh thiện lương có sẵn nơi người.
Cùng nhau một Đạo đó là lý duy nhất bất di bất dịch. Là nguồn gốc của nhân bản trước hết để tiến tới một thế giới an lạc và tiền bộ..
Với một ý thức nhân bản trong giáo lý Đại Đạo, người đệ tử Cao Đài giải quyết vấn đề nhân sinh và tâm linh trong một Thế Đạo Đại Đồng và Thiên Đạo giải thoát: không tách rời cuộc đời thế gian để chỉ mưu cầu giải thoát cho riêng mình, không duy tâm mà cũng không duy khoa học. Tâm - vật bình hành là đường đi của người đệ tử Cao Đài phải trôi qua, khoa học và đạo lý không tách rời nhau.Hiện nay khoa học không gian,khoa học lượng tử đã nhận thấy triết lý Nhị nguyên đã không còn đứng vững, người ta dùng lý nhị nguyên để áp dụng vào khoa học đời sống để rồi lần lượt khoa học đã chứng minh phải trở về Nhất nguyên "Một là tất cả". Khoa học giúp cho con người đạt địa hiểu biết toàn quả địa cầu này và hiểu thêm về vũ trụ gọi là thông thiên và trật tự trong vũ trụ được vận hành theo một lý Nhất nguyên.
Để đúc kết, tiện muội mạn phép tóm lại con đường Đại Đạo vạch ra là để xây dựng lại con người trong một tính nhân bản cao quý của kiếp người đã bị mất dần do vật chất tăng tiến mà bỏ quên phần trái tim nhân hậu.
Sống theo khối óc hoàn toàn nên đã tự bước vào thế chênh vênh không nơi nương tựa.
Với tôn giáo lấy nhân bản làm căn bản đời sống thế tục, người tín đồ Cao Đài thực hiện tam công" 
-   Công quả để giúp đời, cứu khốn phò nguy.
-  Công phu để quán tâm tìm về Chân Lý Đạo để tấn hóa theo cung bậc vận chuyển trở nên hiền nên Thánh.
-  Công trình: học hỏi để khắc kỷ, rèn luyện bản thân vượt qua những đòi hỏi thấp hèn của phàm tính.
Với ý thức cân bằng giữa Thế Đạo và Thiên Đạo người tín đồ Cao đài vững vàng trên đường nhập thế, thoát khỏi chênh vênh loạn động bất an buồn vui phiền não để có một đời sống an bình. Tiện muội xin gởi đến Quý Hiền thân hữu bài thơ nhỏ.Tỉnh Giác.
"Tỉnh r một giấc Hoàng lương 
Nồi kê chưa chín, thân vương lụy trần 
Nhủ rằng Khanh tướng thế nhân
Trôi qua một thoáng phù vân chẳng màng 
Trời chiều tách bến đò ngang 
Mau chân bỏ lại hành trang chợ đời 
Thỏng tay thuyền nhẹ ra khơi 
Bên kia bờ giác trăng cười vô ưu".
Thân kính chúc Quý Hiền thân tâm an lạc, cám ơn Quý Hiền đã đọc một bài khô khan, bài viết nếu chưa nêu hết được triết lý của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ là do tiện muội lời thô trí kém, ngôn từ chưa tỏ hết Đạo THẦY, mong rằng Quý Hiền Huynh Tỷ lượng thứ. NAM MÔ CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT.
NAM MÔ DIÊU TỰ KIM MẪU VÔ CỰC THIÊN TÔN.
* Đạo muội Lê Thị Ngọc Vân 

Sài Gòn đầu thu tháng sáu Giáp Thìn, tháng bảy dương lịch 2024.

Home.  Mục Lục: [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] .