"Cõi
Âm quang là nơi chỉ có khí Âm quang mà không có ánh Dương quang chiếu tới.
Do đó,
cõi Âm quang tối tăm, lạnh lẽo, buồn thảm lạ thường. Chư Tiên, Phật xưa gọi nơi
ấy là: Âm cảnh, Âm phủ, U Minh, Phong Ðô,...
Khi Ðức
Chí Tôn mở ÐÐTKPÐ thì Ðức Chí Tôn đóng cửa Ðịa ngục, ân xá cho các đẳng linh
hồn tội lỗi khỏi bị hành hình, mà đưa họ đến cõi Âm quang để học đạo và tự xét
mình, ăn năn sám hối tội tình, cầu khẩn Ðức Chí Tôn cứu vớt.