Đức Hộ
Pháp truyền
rằng: "- Đêm
nay là khởi đầu Tết, tức nhiên cả thảy chúng ta đều thêm một tuổi, gọi là năm
mới, Bần đạo giảng có chuyện vui lắm, nghe tức cười lắm, nên dặn đi cho đông
đặng nghe việc Bần đạo học Bí pháp của Đức Chí Tôn truyền năm Bính Dần.
Rằm tháng 10 năm Bính Dần là năm mà Đức Chí Tôn đến đặng khai đạo tại Từ
Lâm Tự, tức là chùa Gò Kén, rằm tháng 10 Bính Dần mở đạo đến Tết Đinh Mão, đêm
30, có lẽ khi cũng giờ nầy, cúng đàn rồi, thì Đức Chí Tôn giáng cơ.
Bần đạo và anh Cao Thượng Phẩm phò loan cho Đức Chí Tôn đến. Đến rồi, vừa ký tên của Ngài (ký đặc biệt) cho chúng tôi hiểu. Ngài xách hai đứa đứng dậy hết, không biết làm gì, xô ra chính giữa, rồi viết trên không vậy, đoạn biểu cả con cái của Ngài đều chun ngang dưới cơ đó hết đặng Ngài ban Phép lành. Khi xong, hai đứa đứng dậy, mỗi người đều chun dưới cơ vậy hết. Hễ chun qua, Ngài vẽ gì đó không biết trên đầu mỗi người. Đó là cái huyền bí của Đại Từ Phụ, mình không hiểu gì hết. Tới chừng rồi lại kêu: "TẮC, con coi đó đặng bắt chước Thầy nghe."
Thiệt, Bần đạo không hiểu gì hết, bắt chước nhưng làm sao giáng cơ như Ngài, rồi cũng vẽ như vậy sao? Không biết mà
không dám hỏi. Lâu quá rồi khi đó giáng cơ nữa, dạy nữa. Bần đạo hỏi:
- Dạ thưa Thầy, hôm Tết Thầy ban
Phép lành cho cả con cái của Thầy mà Thầy biểu con coi đó đặng bắt chước, nhưng
bắt chước làm sao mới được chớ? Con có thể giáng cơ như Thầy được đâu mà bắt
chước?
Đức Chí Tôn cười .... Ngài mới
chỉ cái bí pháp ban Phép lành là làm như vậy, và giải nghĩa. Ngài nói: cái ấn
tạo CKVT là cái ấn Thái Cực với Lưỡng Nghi, nó thuộc về vô hình thể, tức nhiên
về khí chất nên không hữu hình tướng, duy có cái ấn Tứ Tượng với Bát Quái, hễ
hiển xuất ra rồi thì vạn linh mới xuất hiện ra. Ấy vậy, con đưa cái ấn Tứ Tượng
với Bát Quái ra, con trụ cả cái nguyên khí của CKVT rồi con phân phát lên đầu
mỗi đứa, vậy là ban Phép lành đó.
Nếu không nói rằng: Hễ con đưa nó
lên đó, rồi nguơn pháp của con đó nó hiệp lại với huyền khí tối linh của Thầy
tức nhiên là cái quyền Chí Tôn của Thầy đó, thì cả con cái của Thầy mới được
hưởng cái hồng ân đặc biệt về hồn về phách và xác thịt của nó.
Nghe nói vậy, Bần đạo mới hỏi:
- Bây giờ ấn Tứ Tượng ra sao? ấn
Bát Quái ra sao?
Thầy trả lời: Tay nầy để trên tay
kia thành chữ thập là Tứ Tượng, rồi cái nầy có 8 cái cung của nó, tức nhiên là
Bát Quái đó vậy. (Đức Hộ Pháp đưa hai tay ra làm kiểu mẫu) Rồi biểu để vậy đưa
ra.
Bần đạo cũng đưa ra mà không hiểu
biết, nên đưa tay ra trơ trơ mà không làm gì trong đó hết.
Ngài nói cái pháp thủ để như vầy,
nhưng Bần đạo không biết làm sao. Vì tự thuở trước, Bần đạo theo đạo Thiên
chúa, đâu có tin gì thứ đó. Đạo Gia Tô mà tin thứ đó đâu có được, từ nhỏ chí
lớn là đại kỵ đó mà. Ngài bắt làm cái vụ nầy, Bần đạo cũng đưa ra, rồi không
làm gì hết.
Sau bữa đó, Ngài thấy mỗi khi làm
trật rồi Ngài lại rầy, Ngài nói: Con đưa ra cũng như không, cũng như khúc củi
thôi.
- Dạ thưa Thầy, vậy chớ làm sao,
con có biết đâu.
Ngài nói: Ờ, Thầy dặn con để pháp
thủ như vầy.
- Đưa ra thì con cũng đưa ra chớ
biết sao giờ.
Ngài nói: Con không trụ cái điển
lực của con vô trong đó, trong pháp thủ của con, tức nhiên truyền thần vô đó,
thì nó làm sao huy động trong CKVT đặng? Không hành chơn pháp thì có gì hy vọng
đâu? Giả tỷ như máy truyền thanh thâu thanh của con hát đó chớ gì, hễ đưa nó
ra, nó phải rung động mới được, là xao động cả CKVT chớ. Đàng nầy con đưa ra
như khúc củi, có làm gì đâu?
Bần đạo hỏi: Truyền thần có phải
như thể con phò loan phò loan hôm nọ, phải truyền thần, cơ mới lên phải không?
Ngài nói: Thì vậy chớ sao!
Hôm trước Thầy không có nói, Thầy
nói chỉ có một lần thôi, dặn ban phép tới kẻ cùng đinh.
Bần đạo mới tò mò hỏi: Cái đó là
sao?
Ngài nói: Không có gì. Con ngó
thấy máy truyền thanh, máy thâu thanh bây giờ trước mắt đó là cho mấy con dễ
hiểu. Con nói tiếng là nó có thể thâu được. Bây giờ con có thể đứng ra huy động
thì cả Càn Khôn nầy nó linh động chớ gì, mà khi nào cái pháp thủ của con nó
linh động thì cái chơn pháp của Thầy thiệt hiện cho cái pháp thủ của con, rồi
cả khối sanh lực CKVT trụ lại đó, rồi mới đưa tay ra như vầy, con rải trên đầu
của mỗi đứa thì mỗi đứa hưởng, chớ có gì đâu.
Tại Bần đạo chưa hiểu tới chỗ đó, khi hiểu được điều đó mới có làm bây giờ
đây, không thôi đâu có biết đâu mà làm. Hạng nhứt là những ấn khuyết thì lúc đó
là đại kỵ với Bần đạo, vì Bần đạo không ưa thứ đó. Bần đạo đâu có phải thầy phù
thầy pháp gì mà ưa. Gốc
là Gia Tô giáo nên Bần đạo đâu có ưa thứ đó, nhưng biểu làm thì làm.
Nhưng cái ấn mà Đức Chí Tôn đưa
cho đặng ban Phép lành cho con cái của Ngài đến nay là trọng yếu hơn hết mà mai
sáng đây, thì mấy người sẽ đến mừng tuổi, Bần đạo sẽ ban Phép lành cho, để tề
tựu lại cho đông thiên hạ. Không biết chừng có người ngoài họ đi đâu lối đó,
rồi làm bất tử, họ cũng hưởng được, cũng đỡ lắm chớ. Mình làm chuyện phước đức
bất ngờ phải vậy không?
Thôi để mai rồi ban Phép lành,
đêm nay nghỉ, sáng mai tựu lại cho có mặt đầy đủ rồi sẽ ban Phép lành. Nhớ à!
Ai không có mặt không được hưởng thì chịu à!".
Nam Mô Tam Châu Bát Bộ Hộ
Pháp Thiên Tôn.
* - Trích lời Thuyết Đạo của Đức Hộ
Pháp - Bí Pháp Ban Phép Lành, tại Báo Ân Đường. Kim Biên. Cao Miên Quốc.
Home. Mục Lục: [ 1 ] [ 2 ] [ 3 ] [ 4 ] [ 5 ] [ 6 ] [ 7 ] [ 8 ] [ 9 ] [ 10 ] [ 11 ] [ 12 ] [ 13 ] [ 14 ] [ 15 ] [ 16 ] [ 17 ] [ 18 ] [ 19 ] [ 20 ] .