THỜI GIAN và KHÔNG GIAN (1) Phần I * Tam Quang.

Bát Nương Diêu Trì Cung

Đêm 12 tháng 2 năm Nhâm Thìn ̣(3-1952) Bát Nương Diêu Trì Cung.
Thời Đại 3. 4. hay 4D, 5D Là Gì?.
Quy Luật Vũ Trụ Diễn Sinh: Những Thông Điệp Vũ Trụ Gởi Đến Linh Hồn Trong Thế Giới Mới.
Hiệp Thiên Đài: ĐẠO-Chơn thần-Khí
Cửu Trùng Đài: ĐỜI Tinh
Bát Quái Đài: ĐỨC CHÍ TÔN - Hồn
Tinh Khí Thần: Con người.
Thầy là các con.
Đạo Cao Đài nhằm mục đích phụng sự nhân loại phát triển về tâm thức và khoa học hướng tới thời kỳ Đại Đồng Thánh Đức.
Đấng Sáng Tạo vũ trụ bao la này gọi là Ngọc Hoàng Thượng Đế:
"Đại La Thiên Đế Thái Cực Thánh Hoàng,
Hóa dục quần sanh.
Thống ngự vạn vật."
Ngài là Ngôi Dương, Ngài là Ngôi Thái Cực. Ngài thống ngự vạn vật.
Còn Đấng Tạo Hóa nuôi dưỡng và bảo tồn thế giới này là Diêu Trì Kim Mẫu .
"Tạo Hóa Thiên Huyền Vi Thiên Hậu.
Chưởng Kim Bàn Phật Mẫu Diêu Trì.
Sanh quang dưỡng dục quần nhi.
Chơn Linh phối nhứt thân vi Thánh hình."
 
Ngài là Ngôi Âm. Ngài chưởng quản Kim Bàn.
Trong Vũ Trụ Càn Khôn này nếu không có hai Đấng này thì Vũ Trụ chỉ là Hư Vô. Nhưng vì đã tạo thì đã có có hữu hình có hình tướng.
Bát Nương dạy:
"Trong Càn-Khôn Vũ-Trụ, ngẩng mặt lên là Trời, cuối mặt xuống là Đất, muôn ngàn hình tướng luôn luôn xoay chuyển. Cả thế-giới hữu-vi cho đến mọi hành tàng bí-ẩn, thảy thảy đều xuôi chiều thuận no, thưởng phạt công-bình."
Xem như vậy, quyền Tạo Đoan đã nên chí công chí chánh. Ngược lại, dòng văn sử của cơ tạo hình đặt tướng, cả thời-gian đi lại trong cõi không-gian thử hỏi, bóng hình bao nả?
Đã nói có hình có tướng thì phải có tên tuổi phẩm vị để định ngôi theo đà tiến hóa. Từ sanh hồn đến Phật Hồn gọi là Bát Hồn đều nằm trong luật tiến hóa.
"Bát Hồn vận chuyển hóa thành chúng sanh."
Từ đá, vàng, ngọc, cẩm thạch, Kim cương.
Thảo thì có hoa lan, cúc, trúc, cam xoài, mít, ổi.
Thú thì có ngựa, heo, gà, chó.
Người thì có tên, có tuổi.
"Dò sông dò biển dễ dò,
Nào ai lấy thước mà đo lòng người”?
Vũ trụ: thành trụ hoại không.
Con người: sanh lão bệnh tử.
Không gian, vũ trụ: năng lượng, tầng số, rung động.
Thời gian: giây, phút, giờ, ngày, tháng, năm, thế kỷ.
Con người, Nhân loại tiến hóa cũng có theo thời kỳ còn gọi là theo kỷ nguyên: Bán khai, đồ đồng, tiểu công nghệ, công nghệ, kỹ nghệ, điện toán, kỹ nghệ hàng không, kỷ nguyên ánh sáng.
Khoa học không gian, khoa học y tế, khoa học sống, khoa học tâm linh.
Vâng, tất cả những gì Thượng Đế tạo dựng nên đều có giới hạn và ý nghĩa của nó. Dù hữu hình hay vô vi. Chỉ có có người thấy được và có người không thấy đươc mà thôi.
" Nhãn thị chủ Tâm.
Lưỡng quang Chủ tể.
Quang thị Thần.
Thần thị Thiên.
Thiên giả Ngã giả."
Trong Thánh Ngôn Thầy nói:
"Làm người mà không có Đạo tức không phải là con người."
Tại sao Thầy nói như vậy. Thầy lại nói thêm:
"Thầy là các con các con là Thầy."
Chúng ta lại hỏi Thầy là ai?
Chúng ta là ai?
Chúng ta từ đâu đến?
Ba câu hỏi này đặt ra từ lúc mỗi con người bắt đầu làm người. Chúng ta con người đang sống ở đâu? Rồi chết đi về đâu?. Cái điều chắc chắn là chúng ta phải đi. Đi là để trở về cội nguồn nơi mà chúng ta đến.
Nhưng trước khi đi Chúng ta phải biết mình đang đứng ở điểm vị trí nào. Giống như chúng ta đang cầm một cái la-bàn chúng ta định hướng theo la-bàn dẫn dắt chúng ta đi. Đi bao lâu để đến đích.Thí dụ: (vượt biên, hải hành, không hành, thám hiểm…). Như vậy ta lại hỏi vũ trụ là gì? Ở đâu?.
Cái này chúng ta hãy tìm đọc trong Thánh Ngôn của Đức Cao Thượng Phẩm và Bát Nương trong "Con Người và Luật Tam Thể”.
Bát Nương dạy:
"Trong Càn-Khôn Vũ-Trụ, ngẩng mặt lên là Trời, cuối mặt xuống là Đất, muôn ngàn hình tướng luôn luôn xoay chuyển. Cả thế-giới hữu-vi cho đến mọi hành tàng bí-ẩn, thảy thảy đều xuôi chiều thuận nẽo, thưởng phạt công-bình.
Xem như vậy, quyền Tạo Đoan đã nên chí công chí chánh. Ngược lại, dòng văn sử của cơ tạo hình đặt tướng, cả thời-gian đi lại trong cõi không-gian thử hỏi, bóng hình bao nả?"
Chú giải:
Sự vận hành của các hành tinh , thái dương hệ kể cả các dãy ngân hà , mặt trời , mặt trăng cả thảy hữu hình và vô vi đểu vận hành một cách nhịp nhàng và điều hòa không sai chạy thiếu sót.
"Kể từ hỗn độn chưa khai cho đến khi Càn-Khôn hiện thể, khí Hư-Vô phân lọc Lưỡng-Nghi, tỏa ra Tứ Tượng định hình Bát-Quái, tạo khí Ngũ-Hành mà nên Nhựt-Nguyệt Tinh cầu cùng các tầng Thiên, đặng giữ lấy mức điều-hòa âm thinh sắc tướng trong cõi bao la trùng điệp của khí vĩnh-sanh, rồi từ đó nét công-bình phải nên giữ lẽ. Bóng Thiều-Quang, làn Sanh Khí, nhựt du dạ hành, chẳng một mảy lông không bẩm thọ Âm-Dương đào tạo. Công thưởng tội trừng, chuyển chuyển luân luân vận hồi tấn-hóa để tạo nên bầu bác-ái công minh. Đó là Thời Gian chuyển vận trong Không Gian đó vậy.
 Không Gian nâng đỡ Thời Gian, Thời Gian điều độ Không Gian. Không Gian nhờ Thời Gian mà biến thể điều-hòa, Thời Gian nhờ Không Gian mà giữ mực công-bình. Cả cơ thể Tạo-Đoan đi trong khuôn viên Bác-Ái, lấy điều-hòa giữ lẽ thương yêu, gìn công-chánh đưa đường tấn-hóa."
Nơi không trung bao la thiên tượng tại thế gian đầy dãy địa hình, có có không không, đi đi lại lại, mất còn còn mất, thảy thảy uy-linh, nhìn lại quyền năng Tạo-Hóa đã đáng công-phu.
 
Chú giải: Phụng sự -  Trường thi công quả - Giải Thoát.
Bí Pháp trong Đạo Cao Đài là Giải Thoát.
Cơ quan giải-thoát là phụng sự, dầu cho quả kiếp mà đến cũng vậy; dầu cho vì học hỏi mà đến cũng vậy; dầu cho lập vị mà đến cũng vậy. Chúng ta phải phụng sự cho Vạn-Linh mới được, trong phụng sự ấy chúng ta không biết chúng ta bị quả kiếp nơi nào, người nào, nhưng nhờ phụng sự ấy mà mình gặp được người mình muốn trả nợ tiền-khiên, biết đâu nhờ hồng ân Đức-Chí-Tôn định cho mình gặp đúng người để đặng trả. Tóm lại, cũng phải phụng sự mới có.
Trong Con Đường Thiêng Liêng Hằng Sống Đức Hộ Pháp dạy:
Tức nhiên phụng sự cái quyền cầm quyền chính trị Càn Khôn Vũ Trụ tức nhiên để phụng sự cho vạn loại và vạn linh Càn khôn vũ trụ ấy để làm tôi của nó để phụng sự vạn linh, từ thử tới giờ chưa có quyền nào dị hợm vậy.Không có quyền nào vô đối vô đoán như vậy. Vì cớ cho nên cái bí mật của nhân loại đem hình ảnh hữu hình này làm con vật tại thế gian này có mục đích tối trọng tối thêng liêng. Đến đặng phụng sự cho nhân loại, vạn linh của mức hữu hình, phụng-sự đặng định-phận cho chúng ta. Vì cớ cho nên mới có cái thuyết định-phận. Hễ phụng-sự đắc lực thì đoạt-vị đặng, còn phụng-sự bất lực thì phạm tội. Cơ-quan giải thoát Bần-Đạo lập lại một lần nữa và nói quả quyết rằng: Cơ-quan giải-thoát của Đức Chí-Tôn do nơi công-nghiệp của chúng ta phụng-sự cho Vạn-Linh đó vậy ./.
Thầy.
Hĩ chư môn đệ, chư nhu. Nghe dạy.
Sự chơn thật và sự giả dối, mắt phàm các con đâu có thế phân biệt đặng. Một trường thử Thánh, Tiên, Phật, vì vậy mà phải lập nơi thế gian nầy. Nếu buổi sanh tiền, dầu cho một kẻ phàm tục tội lỗi biết đặng cơ quan mầu nhiệm của Ðấng Chí Tôn là Trời đã sắp đặt, thì cũng chẳng dám gây ra tội lỗi mà thôi, lại có thể đắc đạo mà gấm ghé phẩm vị Thần, Thánh, Tiên, Phật đặng nữa, huống lựa là các Ðấng ấy phải bị đọa trần mà biết mình hằng giữ, thì mầu
Nhiệm thử Thần, Thánh, Tiên, Phật, chẳng có nghĩa lý gì hết.
Vì vậy mà Thầy hằng nói cùng các con rằng: Một trường thi công quả, các con muốn đến đặng nơi Cực Lạc thì phải đi tại nơi cửa này mà thôi.
Thầy lại khuyên nhủ các con rằng: Thầy đã đến chung cùng với các con, các con duy có tu mà đắc đạo, phải đoái lại bá thiên vạn ức nhơn sanh còn phải trầm luân nơi khổ hải, chưa thoát khỏi luân hồi, để lòng từ bi mà độ rỗi.
Nay tuy các con chẳng thấy đặng hành vi mầu nhiệm mà chính mình Thầy đã đến nói, các con cũng nên tin nơi Thầy mà cho rằng lời Thầy dạy là chơn thật. Nếu các con đợi đến buổi chung quy hồn xa khỏi xác mới thấy cơ mầu nhiệm đằng thì chừng ấy đã muộn rồi.
Vậy các con khá tuân lệnh dạy.

Thầy dạy tiếp:
"Người dưới thế này muốn giàu có phải kiếm phương thế mà làm ra của. Ấy là về phần xác thịt. Còn Thần, Thánh, Tiên, Phật muốn cho đắc đạo phải có công quả. Thầy đến độ rỗi các con là thành lập một trường công đức cho các con nên đạo. Vậy đắc đạo cùng chăng tại nơi các con muốn cùng chẳng muốn. Thầy nói cho các con nghe.
K... ôi! Nếu chẳng đi đến trường Thầy lập mà đoạt thủ địa vị mình thì chẳng đi nơi nào khác mà đắc đạo bao giờ.
K… con ô!.Cửa Bạch Ngọc Kinh ít kẻ, Chớ chốn A Tỳ vốn nhiều người. Con liệu mà hành đạo. Thầy thương con chừng nào, ngày sau con càng ăn năng tiếc chừng nào. Thầy đã hiểu lòng con ăn năng sám hối, nên Thầy đã tha tội trước cho con.                             
Phận sự con rất lớn, tại ngọc đàn con sẽ thọ lệnh."
 
Thầy dạy tiếp,
"Trong các con có nhiều đứa lầm tưởng, hễ vào Ðạo thì phải phế hết nhơn sự, nên chúng nó ngày đêm mơ tưởng có một điều rất thấp thỏi là vào một chỗ u nhàn mà ẩn thân luyện. .                                                                                                     
Thầy nói cho các con biết, nếu công quả chưa đủ, nhơn sự chưa xong, thì không thế nào các con luyện thành đặng đâu mà mong.
 Vậy muốn đắc quả thì chỉ có một điều phổ độ chúng sanh mà thôi. Như không làm đặng thế này thì tìm cách khác mà làm âm chất, thì cái công tu luyện chẳng bao nhiêu cũng có thể đạt địa vị tối cao.
Lão còn ít lời khuyên chư hiền hữu rằng : Công quả cho kịp kỳ kẻo để nhiều người còn chìm đắm trong khổ hải mà không đặng sớm gặp Tam Kỳ Phổ Độ nên Lão cũng lấy làm thương xót. Có người thì rủi thì rủi dường ấy, còn nhiều kẻ may gặp Chánh Đạo lại có ý cáo thối, lui bước lại đường đời, ấy là điều đáng lo cho chúng sanh, vì cái gương Đạo mà đem chiếu giữa công chúng, nếu gương trong thì tỏ rạng, còn gương lờ thì mới sao?.
Phần nhiều để dạ lo thế sự, không hay lẽ chánh lẽ tà. Trong Đạo, kẻ ấy khi nghe lời nghị phản đối thì ng theo liền vì quanh năm cứ mang lấy thói mờ hồ nên phải thua kẻ ngoại Đạo."
Chú giải : Bảo vệ môi trường.
Qua bài học trên Bát Nương cho chúng ta thất vũ trụ này phải do một Đấng Tạo Hóa, Đấng Sáng Thế, Thượng Đế, Đức Chí Tôn, Đức Diêu Trì Kim Mẫu đã năng tạo năng hóa Vạn Linh này là một sinh mệnh vĩ đại giống như sự vĩ đại mầu nhiệm mà các Ngài đã ban cho mỗi chúng ta.
Con người là anh linh của vạn vật hoàn hảo nhất của Đấng Tạo Hóa.
Tuy thế, không có nghĩa là con người sẽ “trường tồn “cùng với vũ trụ việc hủy hoại môi trường sinh thái liên tục xả rất nhiều “rác” vào vũ trụ có thể khiến siêu trí tuệ này đào thải con người như đã từng xảy ra với rất nhiều nền văn minh tiền sử trước đó. Con người và vũ trụ là mang tính đối xứng và đồng nhất có cùng bản thể vật lý - tâm linh tương đồng và liên thông với nhau.
Việc đấu Trời, đấu Đất, cải tạo tự nhiên chỉ khiến làm loạn trật tự hoàn mỹ mà vũ trụ đã tạo ra khiến thiên tai nhân họa liên tiếp xuất hiện.
Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên". Chỉ có sống hòa hợp với tự nhiên, vũ trụ thì cuộc sống của con người mới an hòa và bền vững.
 
Vậy thì Vũ-Trụ Càn-Khôn đứng trong điều hòa, giữ lẽ hằng sanh tấn-hóa mãi mãi không ngừng, ấy là Đạo hướng về no Vũ-Trụ-Quan mà tạo nên Chơn-Lý. Cả cơ thể hữu-vi biến chuyển không ngừng, tạo thành cơ tấn-hóa, ấy là Thế định trong lẽ Nhân-Sinh-Quan mà đi cùng Chơn-Lý. Định lại rõ hơn, Đạo là điều-hòa, tức không gian nâng đỡ; Thế là công-bình, tức thời gian chuyển vận. Thời Gian nhờ Không Gian mới an vững, Không Gian do Thời Gian tạo bình hòa.
Chú giải:  Tại sao Đạo Cao Đài thờ quả Càn Khôn và có Thiên Nhãn , bởi vì Vũ Trụ là một Trí Huệ siêu phàm Thiên Nhãn Trời sẽ thấy tất cả "Đại La Thiên Đế. Thái Cực Thánh Hoàng".
Nhãn thị chủ Tâm. Lưỡng quang Chủ Tể.
Hiệp Thiên Đài ; Đạo. Cửu Trùng Đài; Thế; Bát Quái Đài là Hồn.
Đạo không đời không sức. Đời không Đạo không quyền. Người không hồn không phải là người.
"Nói chung, Thời Gian và Không Gian là bốn phương, trên, dưới. Không Gian vô hình ở dưới, đi tại trong chuyển ra ngoài. Thời Gian hữu tướng đứng trên, hiện từ ngoài đến trong. Không Gian chuyển từ không ra sắc, Thời Gian biến từ sắc đến không. Phải là huyền-vi của Đấng Chí Tôn đã để đó vậy."
Chú giải: Chúng ta đang đứng giữa vũ trụ làm sao để tiến hóa trở về Bạch Ngọc Kinh.
Mô tả về Đạo, Không Gian và Thời Gian trong Đạo Cao Đài khá trừu tượng và triết lý. Dưới đây là một cách diễn giải để  hiểu rõ hơn:
* Đạo là sự điều hòa, tức là cân bằng và hài hòa của tất cả mọi thứ trong vũ trụ. Nó là sự cân bằng giữa Không Gian và Thời Gian.
* Không Gian  ĐẠO được hiểu như không gian vật lý, đại diện cho mọi vật thể, hiện tượng và không gian tồn tại. Không Gian là sự nâng đỡ và hỗ trợ cho mọi thứ. (thành trụ hoại không)
* Thời Gian THẾ là khái niệm về thời gian di chuyển và chuyển vận. Nó biểu thị sự chuyển động và biến đổi trong vũ trụ.(sanh lão bệnh tử)
* Câu "Thời Gian nhờ Không Gian mới an vững, Không Gian đo Thời Gian tạo bình hòa" ý thức hiện sự tương quan tương hỗ giữa Không Gian và Thời Gian. Sự cân bằng giữa chúng đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì sự ổn định và hài hòa trong vũ trụ và cũng để cân bằng Âm - Dương.
* Đoạn văn cũng nói về sự di chuyển và biến đổi của Không Gian và Thời Gian. Không Gian chuyển từ trạng thái không có sắc thái (vô hình) đến trạng thái có sắc thái , (đại linh quang  đến tiểu linh quang, thể xác, tiểu vũ trụ)(nhứt bổn tán vạn thù)  trong khi Thời Gian biến đổi từ trạng thái có sắc thái đến trạng thái không có sắc thái (tiểu linh quang trở về đại linh quang, đại vũ trụ,linh hồn) (vạn thù quy nhứt bổn)
* Cuối cùng, chúng ta nhận thấy rằng Đấng Chí Tôn (Thượng-Phẩm) đã để lại huyền-vi (bí ẩn, điều kỳ diệu) của Đạo, Không Gian và Thời Gian cho chúng ta để suy ngẫm và thấu hiểu.
Nói về không gian và thời gian trong Đạo Cao Đài chứa đựng những tư tưởng triết học phong phú và sâu sắc về tự nhiên và vũ trụ, tính thời gian và không gian, và sự cân bằng của chúng. Nó thể hiện sự sâu sắc và tôn kính đối với vũ trụ và những quy luật bí ẩn của nó trong Đạo Cao Đài.
Từ Hổn-Độn sơ khai, hình bóng chỉ là Chơn-Như chi khí. Sau tiếng nổ, phân tách lưỡng-nghi, Phật-Mẫu tạo nên sắc tướng hữu-vi tức là Càn-Khôn Vũ-Trụ hữu hình. Từ ấy, thời gian xuất hiện. Trong câu chị hỏi:
"Trong không gian lẫn-lộn bóng thời gian để làm gì?"
Vậy thì cõi vô hình tức là không gian, ấy là Đạo đó vậy. Trong không gian có lẫn-lộn thời gian, tức là Thế nằm trong Đạo chớ có gì đâu.
 
Vậy thì Thế ở trong Đạo để làm gì?
Có phải chăng là để cho thời gian trau giồi mà mở cơ tấn hóa đó không? Bây giờ nói về Đạo Pháp thì thời gian nảy sanh từ Khí Lưỡng-Nghi phân tánh, tức nhiên là cơ Tạo-Đoan phát điển hành tàng. Vậy thì thời gian lẫn-lộn trong không gian, tức là bóng với hình. Khí ngũ-hành là cơ-thể tạo nên hữu-vi sắc tướng, lấy kim, mộc, thủy, hỏa, thổ mà tạo nên trường công-quả cho không gian.
 
Lẫn-lộn thế nào?
Trong Thế có Đạo, trong Đạo có Thế, thời gian tỏa bóng ấy không gian; không gian tạo hình là thời gian, tức nhiên là Thế-Đạo cùng Thiên-Đạo đó. Thiên-Đạo phải do nơi Thế-Đạo làm hạ tầng cơ sở, còn Thế-Đạo phải nhờ Thiên-Đạo làm thượng tầng đoạt vị, đôi đàng phải nương nhau. Vậy thì thời gian do không gian chế ngự, không gian do thời gian mà biến hóa.
Bây giờ đến câu hỏi:
Lẫn-lộn rồi đến đâu?
Phải là điều mà mấy em hằng biết, tức là cơ siêu-việt tấn-hóa mà tạo nên Hư-Vô thanh khí, tức là cơ Tạo-Đoan tấn hóa đến chỗ tận thiện, tận mỹ vậy.
Quy Luật Vũ Trụ Diễn Sinh :Những thông điệp vũ trụ gởi đến Linh Hồn trong thế giới mới.
Vũ trụ này từ vô thủy vốn là một mảng vô hạn không gian hỗn loạn, không chiều không hướng, không có sinh linh, không có vật chất, bất kỳ thứ gì trụ định đều không có, chỉ có những năng lượng tối va chạm và tranh chấp lẫn nhau vô cùng vô tận. Sau đó, có một thứ xuất hiện được gọi là Hỗn Độn. Hỗn Độn được gieo mầm bào trong vũ trụ này. Hỗn độn mang theo kho tàng trí thức, những quy luật vận hành toàn vẹn cho một vũ trụ toàn thể. Từ đó năng lượng bắt đầu có sự giao hòa theo những quy luật nhất định, tạo ra một quả cầu năng lượng cực kỳ khổng lồ. Quả cầu lớn dần lớn dần trong vô hạn không gian hỗn loạn.
Một ngày nọ, quả cầu năng lượng tích đủ năng lượng cần thiết, nó nổ tung ra và bắt đầu hình thành vũ trụ. Dựa theo trí thức Hỗn Độn, vụ nổ có chủ đích đó đã kích mở ra không gian có chiều hướng, tạo ra những thứ mà có thể vận chuyển theo quy luật đó là năng lượng bản nguyên và tinh thần bản nguyên. Hỗn Độn tiếp tục tác động lên năng lượng bản nguyên và tinh thần bản nguyên theo những quy luật nhất định.Theo đó, năng lượng bản nguyên hội tụ tạo ra vật chất, tinh thần bản nguyên hội tụ tạo ra linh vật. Các vật chất cơ bản dần dần được hình thành theo nguyên tắc hội tụ năng lượng.
Các hạt vật chất nhỏ nhất, các nguyên tố đất, nước, gió, lửa, các hành tinh, các dãy thiên hà từ đó qua nhiều tỷ năm dần dà được tạo lập. Nhưng đó sẽ là chuyện về sau. Khởi nguyên vũ trụ giai đoạn đầu, chưa có ánh sáng của định lực, không gian mặc dù đã trụ định nhưng chưa mở ra nhiều chiều, mà nó là một mảng Hồng Mông Tử Khí (khí màu tím)vô cùng vô tận. Đối với linh vật, chúng tích lũy tinh thần bản nguyên mà hình thành. Khi linh vật tích lũy tinh thần bản nguyên tới mức độ nhất định, đủ về số lượng sẽ thay đổi về chất sẽ khai mở ra linh trí.Từ khi có linh trí, linh vật tiếp tục tinh thần bản nguyên và được tích lũy thêm kiến thức về vũ trụ. Khi tích lũy đủ lượng tinh thần bản nguyên và kiến thức về vũ trụ,linh vật tiếp tục thay đổi về chất, thăng lên cấp linh tính và được gọi là linh căn. Linh căn là linh vật được tạo thành từ tinh thần bản nguyên và có kiến thức về vũ trụ. Cấp độ tiến hóa của linh căn được thể hiện ở mức tích lũy tinh thần bản nguyên (là tinh thần lực)và kiến thức về vũ trụ(là trí huệ) (Nguyên nhân)tinh thần lực và trí huệ có tác động hỗ tương lẫn nhau. Rất nhiều tỷ năm về sau, muôn loài đi tìm con đường tìm về cội nguồn, kết nối Hồng Hoang để tinh tấn, tiến hóa tăng trưởng giá trị tích lũy tinh thần lực và trí huệ cho linh căn theo muôn vàng phương cách khác nhau. Đó chính là Tu Đạo vậy!
Sau vụ nổ có chủ đích của khối năng lượng khổng lồ, không gian có chiều hướng bắt đầu hình thành. Phát triển chiều hướng lên đến chiều thứ 3 thì được trụ định. Không gian 3D được hình thành và là không gian khởi nguyên của vũ trụ. Không gian tiếp tục diễn sinh và phát triển.Cho đến nay, vũ trụ ngoài các cấp không gian đa chiều với hữu hình hữu tướng sinh linh, Còn có các cấp không gian bên trong vô hình vô tướng sinh linh. Các cấp vô hình vô tướng đó là Không Gian Hồng Hoang, nơi sinh sống của muôn hồn tiến hóa và nơi linh hồn luôn muốn tiến về - Cội Đạo.
Không gian Hồng Hoang cũng lại chia thành cao thấp.Sâu nhất trong không gian Hồng Hoang là cấp Tử Mông Vô Cực, kế đến là Hồng Hoang Thái Cực, và ngoài cùng là Hư Vô Lưỡng Cực.
Tử Mông Vô Cực là không gian cao cấp nhất của vũ trụ, cội nguồn của Đạo Trong không gian đó, các Linh Căn vô vi vô ngã, trôi nổi thuận theo Thiên Đạo, hòa mà không tan, hợp mà không mất. Linh Căn được phép hấp thu Khí Tử Mông là căn khí cực phẩm của vũ trụ để tăng trưởng tinh thần lực và trí huệ.
- Tử Mông Vô Cực tuy rằng cấp dưỡng không gian tồn tại và tinh tấn cho chúng Linh Căn riêng biệt nhưng toàn thể không gian Tử Mông Vô Cực vẫn là một khối thống nhất. Và toàn bộ tầng không gian này chính là Cội Đạo là Đại Linh Căn Đại Ngã, là Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế (khí hư vô)
Vô Cực Đại Thiên Tôn, là Chúa Cha, là Thượng Đế của các Đấng  Thượng Đế…
Tiếp đến là không gian Hồng Hoang Thái Cực. Nếu Không gian Tử Mông vô cực là vô ngôi, toàn thể Linh Căn đều hòa vào Cội Đạo thì không gian Hồng Mông thái cực hình thành phải là hữu ngôi.(thái cực)
Vũ trụ diễn sinh đến đây, cội Đạo đã biết, chúng linh căn liền nương Thiên Đạo, chia tách trọng trách cho các Đại Linh Căn tiến hóa để vận hành vũ trụ, đặng cho vũ trụ phát triển. Không gian Hồng Hoang Thái Cực bấy giờ mới có Hội Đồng Thượng Đế, Hội Đồng các Đấng Sáng Tạo và Hội Đồng lại bầu tiếp người đứng đầu là Đức Thượng Đế vậy. (Bạch Ngọc Kinh-Ngọc Hư Cung-Linh Tiêu Điện). Cấp ngoài cùng của không gian Hồng Hoang là không gian Hư Vô Lưỡng Cực. Tại không gian này, các linh căn bắt đầu phân chia tính Âm Dương, tiện cho phụ trách vận hành tinh thần lực của Nhật Nguyệt, phụ trách vận hành tinh thần lực và năng lượng vật chất trong các không gian hữu hình tiếp theo. Nhiệm vụ được giao, các linh căn hình thành các tổ chức Quản Sự về Linh Hồn, phụ trách các công việc về nhân quả, luân hồi…đặng sao cho linh hồn khi đầu thai xuống các không gian hữu hình việc tu học thuận Thiên Đạo mà kết quả tu học là tốt nhất có thể.
Đến đây, chúng ta dừng lại một chút để lập lại câu hỏi muôn đời: Đức Thượng Đế là ai?. Thiết nghĩ, mỗi một chúng ta đều có thể chọn riêng cho mình một câu trả lời đấy. Các câu trả lời ấy chung quy rơi vào các tình huống:
- Đức Thượng Đế vô Ngôi là Cội Đạo, Thiên Đạo, là tất cả Vũ Trụ.Ngài luôn hiện hữu bên cạnh chúng ta, chỉ có chúng ta không cảm nhận được Ngài. Ngài giao tiếp với chúng ta là phi ngôn ngữ, chỉ có Ánh Sáng Linh Quang của Ngài đâu đó, thời điểm vi diệu nào đó lóe sáng lên trong sâu thẳm linh hồn của chúng ta. Và chúng ta sẽ nhận ra những khoảnh khắc đó nếu tìm về bên trong chính mình đủ sâu sắc.
- Đức Thượng Đế hữu Ngôi là người đứng đầu Hội Đồng Thượng Đế (Bạch Ngọc Kinh) hoặc cả Hội Đồng Thượng Đế, hoặc vị Giáo Chủ mà chúng ta ai hữu duyên hoặc vị Vua của một Quốc Độ mà chúng ta hữu duyên…Tất cả chúng ta đều có trong nhân duyên của mỗi linh hồn. Những vị Thượng Đế cũng có nguyện nhân sinh, họ nguyện độ cho những linh hồn hướng về họ, nương tựa sự giúp đỡ của họ. Các vị đó nói chuyện với chúng ta bằng nhiều phương cách như: lời thì thầm trong tai, kinh sách để lại, những giấc mơ, linh ảnh lúc thiền định, kinh vô ngôn, kinh vô tự v.v…Và những hành trình công phu nhất của họ đó là chiết linh, giáng sinh cõi hữu hình để cứu độ chúng sanh. Ta vẫn còn những điều thắc mắc như: Linh hồn và Linh căn khác nhau ở đâu?. Linh căn nằm ở Cội Đạo, vậy phải chăng khi ta trở về Cội Đạo thì không còn thân hình nữa, không còn tính cá nhân nữa. Nếu vũ trụ phát triển mà Linh Hồn thì về Cội Đạo mất tự do thì tính hiếu sinh của vũ trụ có còn không?. Thời điểm ban đầu những linh căn xuất hiện, vũ trụ chưa có ánh sáng-thứ ánh sáng phổ quát giúp vật chất trụ định. Vũ trụ chỉ là một mảng Hồng Hoang tràn đầy năng lượng và linh vật, linh căn du hành, bôn tẩu. Những linh căn xuất hiện từ thời đó gọi là Thượng Cổ Linh Căn. Dưới định luật của hỗn độn, trong buổi đầu Hồng Hoang đó cũng đã xuất hiện sự tuyển chọn linh căn. Các linh căn nổi bậc được Hồng Hoang chú trọng bồi tài sẽ được đánh dấu bằng những ấn ký, gọi là Hồng Hoang ấn ký. Chữ Vạn giữa ngực Phật A Di Đà là một minh họa về Hồng Hoang ấn ký vậy. Các linh căn thủ lĩnh Hồng Hoang ấn ký có vai trò rất quan trọng cho quá trình diễn sinh vũ trụ, thiết lập thế giới về sau. Bởi vì, nương theo định luật của hỗn độn không gian hỗn loạn cũng được sắp xếp có chiều hướng, huống chi chỉ là sự hỗn loạn của các trường năng lượng tốt xấu.
Quả địa cầu hiện nay đang thời kỳ thăng cấp, điều đó được thực hiện bởi khá nhiều Thượng Cổ linh căn hiện cùng chiết linh xuống thế để giúp sức cải tạo địa cầu.
Trong số họ, lại có một số linh căn có Hồng Hoang ấn ký. Lành thay, Thiên Cấm Sơn đã được an bài chọn làm nơi tụ họp chính của các linh căn có Hồng Hoang ấn ký. Thiên Cấm Sơn còn là Trận Nhãn của Vạn Linh Trận với sứ mệnh cùng vận chuyển Thiên Cơ, kịp kỳ tiến nhập kỷ nguyên mới đang diễn ra ngày nay. Lại nói, linh căn thuở Hồng Hoang phát triển thành xã hội. Xã hội thời điểm đó tuy không gian có vật chất tồn tại ở dạng năng lượng và mờ mờ mịt mịt nhưng trật tự tinh thần đã phân trên dưới rõ ràng. Vũ trụ phát triển cần có Quản Sự. Các linh căn nổi bậc được chọn ra, sau lại chọn tiếp Hội Đồng Quản Sự. Hội Đồng Quản Sự lại chọn ra người đứng đầu. Về sau, người ta người ta gọi HĐQS đó là Hội Đồng Thượng Đế, Hội Đồng các Đấng Sáng Tạo; người đứng đầu Hội Đồng đó được gọi là Đức Thượng Đế…
Sau khi bầu ra Thượng Đế, Hội Đồng làm việc và sắp xếp chương trình phát triển cho vũ trụ. Đó là một tiến trình sáng tạo của các Đấng Toàn Năng và được gọi là Thiên Cơ.
Thiên Cơ có thời gian dài ngắn tùy thuộc tình trạng của vũ trụ. Quay lại công cuộc sáng tạo vũ trụ. thời điểm Hồng Hoang, linh vật hấp thu tinh thần và lớn mạnh nhưng không có hình hài cụ thể, bởi linh vật lúc đó chưa trụ lên vật chất.
Để kiến tạo vật chất, các Đấng Sáng Tạo đã đi đến quyết định  quan trọng thuộc hàng bậc nhất của vũ trụ này, họ đã sáng tạo ra ánh sáng và kiến thiết các tầng không gian ða chiều.

Trạng thái trụ định, sự cân bằng của vật chất phụ thuộc vào mối qua hệ giữa “năng lượng và khối lượng”so với “không gian lực và tác động của ánh sáng”Thượng Đế, HĐTĐ là những người bận rộn bậc nhất trong vũ trụ này. Họ chưa bao giờ dừng làm việc. Công việc của họ là bảo đảm sự vận hành và phát triển của vũ trụ phù hợp với Thiên Đạo. Để vũ trụ ngày một sinh động hơn, đẹp hơn, các Đấng sáng tạo nương vào các quy luật của vũ trụ để tạo ra vật chất mới, thúc đẩy linh vật phát triển thúc đẩy những hành tinh mới, thiên hà mới, thế giới…Đồng hành với sáng tạo ánh sáng và khai mở không gian, Đức Thượng Đế đã thực hiện một quyết định rất quan trọng làm cơ sở cho vũ trụ này càng thiên biến vạn hóa, sôi động muôn phần.Đó là việc cho hàng vạn vạn linh hồn rời quê hương của họ, rời không gian Hồng Hoang để tiếp nhận các không gian đa chiều hữu hình hữu thể, tham gia công cuộc vũ trụ diễn sinh.

Phần: [ 1 ]  [ 2 ]  [ 3 ]

  Home Mục Lục: 1 ]  2 ]  3 ]  4 ]  5 ]  [ 6 ]  7 ]  8 ]  9 ]  10 ]  11 ]  12 ]  13 ]  14 ]  15 ]  [ 16 ]  17 ]  18 ]  [ 19 ]  20 ] .