Áng mây buồn lướt nhẹ thoáng thong dong
Hạc cùng mây bay về hà xứ
khứ
Từ ngàn xưa hạc và mây
khắng khít
Thanh thoát tri âm, tri kỷ
vẹn tình
Một ngày kia hạc rời mây
xuống núi
Mây trắng bay tìm cánh hạc
thinh không
Khói vương sầu bóng hạc
chìm trong sóng
Thấm thía cõi trần tiếng
hạc trong trăng
Mộng trùng lai tao ngộ
phút tương phùng
Trong cõi nhớ thăng hoa
tình tri kỷ
Hạc về đâu! Cõi trần nhiều
mộng mị
Cánh hạc gầy sao chở nặng
sầu bi
Nghiêng cánh mỏng bỏ rơi
dần bụi đỏ
Nương mây về hạc trắng nhẹ
hồi qui.
Chuyện kể rằng ngày xưa xưa lắm, hạc và
mây là đôi bạn trên cõi Bồng Lai tiên cảnh, thường đi đâu cũng có đôi, hạc
nương mây và mây theo hạc cùng tiêu dao vui thú non tiên. Một ngày nọ khi cả
hai bay ngang cảnh trần thế, hạc chợt động lòng, tâm dậy sóng. Hạc bèn xin Tiên
Mẫu cho hạc hạ trần để lập công. Giữa cuộc đời biết bao khắc nghiệt, hạc cô đơn
múa may quay cuồng để mưu sinh, đôi cánh nhỏ hầu như rã rượi. Hạc nhớ lại ngày
xưa cùng vui vẻ với mây là tình tri kỷ, nay tiếng kêu của hạc rơi vào thinh
không.
Trong lúc đó mây lang
thang bay tìm người bạn xưa, tiếng gọi mơ hồ vọng lại từ sóng nước biển trần
man man và hình ảnh cánh hạc chìm trong mặt sóng. Mây nhẹ nhàng nâng cánh hạc
lên, và tình bạn tình thương yêu tri kỷ tri âm đã đưa hạc trở về qui hồi cố
hương.
Cánh hạc gầy như con người đi trong cõi ta
bà, và vầng mây ấm đem tình thương là Chơn Lý là cứu tinh để cứu rỗi linh hồn
để con người trở về với Chân Nguyên, quay về với Chân Tâm trong sạch là nơi ngự
của Đức CHÍ TÔN.
Tiện muội cảm ơn Quí thân hữu đã đọc câu
chuyện nhỏ, một chút thời gian tìm về tự tánh để có an tịnh trước một xã hội
đầy nhiễu nhương. Cầu chúc Quí Hiền thân hữu được thân an tâm lạc. Thân Kính!
* Lê Thị Ngọc Vân.
Chiều đông 27-11-2022.