Tại ta lười không kiếm tìm thôi
Lúc
sanh là đã có rồi
Thầy
trao tận chỗ trông coi thân mình
Khi
ta lớn chẳng gìn kiếm báo
Chẳng
bao giờ biết tâm mình bẩn dơ
Nếu ta biết tìm cơ ứng biến
Thì kiếm kia quý hiếm vô cùng
Nếu như tà trí lấn khung
Thì cầm kiếm
báo truy lùng diệt luôn
Thầy đã gởi hồi chuông cảnh tỉnh
Mà nhơn sanh chẳng kính theo lời
Để cho oan nghiệt lấn xơi
Chẳng dùng kiếm báo độ đời bình yên
Nếu nói đến gươm Thiên kiếm báo
Phải hiểu rằng người thảo thiện lương
Nhờ cây kiếm cắt đoạn trường
Cắt luôn những cảnh thê lương khổ sầu
Lúc ta xuống ngày đầu trần thế
Thì kiếm kia bảo vệ quanh ta
Không cho bệnh tật kéo ra
Cũng như tà quái phương xa tới gần
Khi ta lớn kiếm lân vào trí
Để cho ta hữu vị sống đời
Bao dung thái hóa nhiều nơi
Mở tâm cho rộng độ đời thế gian
Nhưng ta vẫn đeo mang nghiệp chướng
Chẳng bao giờ định hướng khai tâm
Kiếm kia cứ để tay cầm
Mà không vun cắt hằng trăm nghiệp vầy
Nên tôi viết bài này để biết
Mà soi theo đoạn tuyệt trí tà
Mở lòng rộng lượng bao la
Để cho cuộc sống từng nhà bình yên
* Quốc Khánh Trần.
12/4-12/5/2022.