Giữa
thế trần mênh mông
Một
mai thành tro bụi
Sắc
sắc hoá Không không
Biển
trần nhiều nghiệt ngã
Vây
đời con quẩn quanh
Luân
hồi sanh rồi tử
Một
ngày con nghe gọi
Lời
TỪ PHỤ thiết tha
"Trần
gian đầy đau khổ
Sao
con gọi là nhà?
Xác
thân này tan rã,
Chỉ
còn hồn về đâu?"
Lạy
TỪ BI cao cả
Con
sám hối tội đầu
Bỏ
lìa danh và lợi
Con
tháo bỏ giày sen
Mang
thảo hài nhẹ bước
Gở
tiền khiên nặng mang!
Dưới
bóng THẤY che chở
Hành
lý chỉ tình thương
Con
cúi đầu "xin vâng"
Nguyện
lòng theo Thiên Ý
Đem
năng lượng yêu thương
Xóa
bóng mờ vị kỷ
Nụ
cười trao nhân sinh
Một
ngày thân trả đất
Hồn
nương nhẹ mây ngàn
Thong
dong làm hạc trắng
Trở
về chốn Uyên Nguyên!
Kính
thưa Quý Hiền, từ câu thi của Đức Lý Giáo Tông dạy:
" Muốn đi cho tận trường sinh địa
Cởi
bỏ giày sen lấy thảo hài..."
Tiện
muội xin cúi đầu " xin vâng"cho tròn Thiên Ý,tiện muội gởi đến Quý
Hiền thân hữu bài thơ nhỏ, kính chúc Quý Hiền được tâm an thân lạc giữa cõi vô
thường.Thân kính!
* DR. Lê Thị Ngọc Vân.
NỐI BƯỚC N°7.Mục Lục: [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] [] [10] [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] [21] [22] .