- Chiếc thuyền từ của Đức Thích Ca há chẳng phao tuông trên bể khổ chứa đầy nước mắt mới độ đặng chúng sanh.
Cái tang chung ngờ vực đã làm cho ủ rũ lòng người bấy
lâu, nay bổng biến thành một vị Thiên Tôn từ phương trời Phi Châu bay về Tổ Quốc.
Vị Thiên Tôn ấy chính là Ngài, khối thương yêu vô tận của Đại Đạo mà cũng là
nguồn hy vọng chan chứa của nhơn sanh.
Nhìn đặng tận mặt Ngài nơi đây tiểu chức tưởng tượng hình
như thấy được chiếc bình Bát Du của Đức Thích Ca trôi ngược dòng nước Ma Ha một
cách huyền linh rực rỡ khi Người đã lập thành Phật Đạo. Vậy tiểu chức xin dâng
Ngài đóa hoa tươi nở nầy, nó là biểu hiện cho cả triệu quả tim của con cái Đức
Chí Tôn cùng đang tươi nở cõi lòng để hiến cho Ngài mối tình thân ái yêu đương
vô giá của Đức Chí Tôn đã đào tạo trong bao năm khổ hạnh.
Kính Ngài. Cái mừng vui của toàn Đạo đối với Ngài tràng
trề, nương dựa nơi sự mừng vui ấy còn có một tiếng kiêu đau thương tha thiết của
tâm linh nó làm cho chúng tôi ái ngại xốn xang. Đó là tiếng kêu đau thảm của mặt
đời vì hoàn cảnh hiện tại. Tiếng kêu đau thảm ấy có khi đã làm cho lay đọng
lòng Ngài. Giữa trời Nam, ước mong rằng chiếc thuyền từ của Ngài sẽ vẹt lối
nguy nan làm cho nhơn sanh bớt khổ, thì Hội Thánh Cửu Trùng Đài và cả Nam Nữ
nguyện đồng tâm hiệp lực cùng Ngài, theo Ngài từng bước một đặng đoạt mục đích
cao thượng của Đạo là:
“Cỗi thân làm mảnh áo tơi,
“Che mưa đỡ nắng cho đời nguy nan”.
Thì dầu phải quên cả vết thương lòng, chúng tôi nguyện không hề thối bước.
Home. Mục Lục: [ 1 ] [ 2 ] [ 3 ] [ 4 ] [ 5 ] [ 6 ] [ 7 ] [ 8 ] [ 9 ] [ 10 ] [ 11 ] [ 12 ] [ 13 ] [ 14 ] [ 15 ] [ 16 ] [ 17 ] [ 18 ]