Đạo Cao Đài vốn là
một nền Tôn Giáo để cứu khổ cho nhơn loại, Đạo Cao Đài cốt yếu không phải làm
chủ thiên hạ, mà cốt yếu làm tôi đòi tạo hạnh phúc cho thiên hạ, tạo cái hạnh
phúc chơn thật, hôm nay Ngài Khai Pháp hưởng đặng nơi cõi Thiêng Liêng Hằng
Sống mà Ngài đã hiểu thấu chơn lý ấy là thật sự, nên Bần Đạo cùng Đức Cao
Thượng Phẩm, và Đức Quyền Giáo Tông Thượng Trung Nhựt đã có công lao chung chịu
khổ hạnh cùng nhau nhứt tâm, nhứt đức quyết gồng gánh một nền Tôn Giáo của Đức
Chí Tôn, và bảo vệ nâng đỡ thiện hiện hình tướng cho cơ quan giải khổ. Hôm nay
một chơn lý bí yếu hơn hết là: Chúng ta chỉ mơ ước một điều là làm thế nào cho
cả sự bất công của nhơn quần xã hội giờ phút này phải thay đổi hết. Nói cho
cùng, nếu chúng ta không phương thế sửa cải sự bất công ấy được thì chúng ta
còn một điều hèn hơn, tiện hơn chúng ta lấy mảnh thân Đạo Đức vô biên của chúng
ta đặng làm phương an ủi cho nhơn loại bớt thống khổ, bớt đau đớn, để nêu lên
một tâm đức yêu đời đặng làm gương mẫu tương lai cho con cái Đức Chí Tôn đó vậy:
Chúng ta chỉ sợ một
điều, cả con cái Đức Chí Tôn rán ghi nhớ là buổi chung qui của chúng ta, hễ
chúng ta thất Đạo tức nhiên chúng ta không đáng làm con cái của Đức Chí Tôn và
Đức Phật Mẫu không đáng làm bạn Thiêng Liêng của Thần, Thánh, Tiên, Phật, chúng
ta sợ chết, thiên hạ gọi chết là mất, Bần Đạo thuyết minh cái cảnh chết là cảnh
sống, cái sống là cảnh chết, họ có biết giá trị nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống
thế nào đâu ? Họ chỉ biết tìm mãi cái hạnh phúc trong cảnh khổ hãi nãy họ gọi là cảnh
sống, mà thật quả nó là cảnh chết, hễ giờ phút nào chúng ta đã thấy thất phận,
thất Đạo, chúng ta sợ buổi chung qui của chúng ta lìa cõi trần này. Ngày nào
chúng ta biết trọn trung cùng Hội Thánh, trọn hiếu cùng Đức Chí Tôn và Đức Phật
Mẫu, trọn tín với Các Đấng Thiêng Liêng thì cái hạnh phúc của chúng ta khi lìa
trần là cái vinh diệu chúng ta đó vậy.
Thật sự hôm nay Đức Khai Pháp Chơn Quân
đã hưởng được hạnh phúc mà Bần Đạo đã tả ra khi nảy đó, cái hạnh phúc chơn thật
của Ngài hôm nay Ngài hưởng được, trái lụng lại chúng ta buồn thảm chia ly về
phần xác, mà Bần Đạo lấy làm hân hạnh phúc hậu vui hứng thấy Ngài đã đoạt Đạo,
Đức Khai Pháp Chơn Quân đã đoạt Đạo tại thế đó vậy.
* Đức Hộ Pháp.
***
Ôn lại những sự
nghiệp xây dựng rất cao quí về dĩ vãng hiểu rõ vai tuồng tối trọng của Chơn
Quân Khai Pháp trong nhiệm vụ Hành Chánh, Phước Thiện, và Pháp Chánh thì chúng
ta đều nhận thấy đó là vai tuồng đặc biệt ít kẻ dám bì. Bảo thủ luật pháp Chơn
Truyền của Đạo, để làm qui cũ chuẩn thẳng trong nhiệm vụ của hình hài Thánh
thể, tránh cho Chánh Giáo khỏi qui phàm. Chúng ta nên mừng cho Ngài Khai Pháp
đã làm tròn nhiệm vụ của ĐỨC CHÍ TÔN giao phó, mừng cho Ngài đã sống trở lại vinh
hiển nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống và mừng cho tên tuổi Ngài nêu trong Đạo sử
muôn ngàn năm bất diệt, để lại cho tương lai giống Lạc Hồng và toàn Đạo một sự
nghiệp tinh thần vô đối.
Đó là tinh thần cao cả của Đạo Cao Đài
về Nho tông chuyển thế và của toàn thể đồng bào lấy đạo đức làm căn bản. Vậy
toàn thể chúng ta nên tưởng niệm ân ĐỨC NGÀI Khai Pháp và cầu nguyện Ngài trợ
giúp Thánh Thể về mặt huyền linh đặng chóng đem lại thanh bình hạnh phúc cho
non sông nước Việt.
* Hiến Pháp Trương Hữu Đức.
***
Đức Khai Pháp Chơn Quân hiện nay đi đến
cái cảnh đại đồng của nhơn loại, Ngài đến cốt yếu để làm chứng điều ấy và đến
đặng để cái tinh thần của Ngài thiệt hiện cho tròn vẹn cái sứ mạng Thiêng
Liêng. Còn về phần hình chất Ngài cũng sanh trưởng như ai.
Từ nãy giờ các cơ quan đã tả cho cả con
cái Đức Chí Tôn đều hiểu Bần Đạo không cần lập lại, cái mảnh xác thịt này như
con kỵ vật, tốt cũng thế, xấu cũng thế, sang cũng thế, hèn cũng thế, không có
giá trị chi đối với nền văn minh tối cao tối trọng, chẳng có chi khác đối với
Ngài Khai Pháp Chơn Quân cả.
Phải, những công nghiệp vĩ đại của Ngài,
Bần Đạo mơ ước một điều ngày kia toàn thể con cái Đức Chí Tôn Nam, Nữ và đời
đời noi theo cái chí hướng gương mẫu ấy, đặng làm cho Thánh Thể Đức Chí Tôn
càng ngày càng mạnh càng huyền năng, hễ Thánh Thể của Ngài càng mạnh càng huyền
chừng nào thì Đức Chí Tôn mới có thể phụng sự cho con cái của Ngài nơi cảnh khổ
này.
* Đức Hộ Pháp.
***
Bài Thài Hiến Lễ Khai
Pháp Trần Duy Nghĩa.
Đã chán công danh dưới phép người,
Đem thân cửa Phạm để nên nơi.
Lóng chuông Bạch Ngọc hồi hồn tục,
Nghe trống Lôi Âm tỉnh mộng đời.
Nắm pháp thiêng liêng dìu Thánh vị,
Cầm cân công lý giữ ngôi Trời.
Dầu chưa trọn nghĩa Thiên Thơ định,
Giác ngộ vui theo cũng kịp thời.
* Khai Pháp Chơn Quân.